Skip to content

Instantly share code, notes, and snippets.

@misostack
Last active August 5, 2025 07:36
Show Gist options
  • Save misostack/2c9540ca0d296f05674101a0b9955498 to your computer and use it in GitHub Desktop.
Save misostack/2c9540ca0d296f05674101a0b9955498 to your computer and use it in GitHub Desktop.
Chân lý

Tự giác ngộ

Cuối cùng tôi đã hiểu ra tại sao con người ta thường cảm thấy đau khổ. Nó đến từ đâu và điều gì gây ra.

Thông thường, mọi người chỉ nhận biết được nỗi khổ của người khác thông qua những gì họ thấy được hoặc nghe được. Chứ ít khi biết được rằng, những nổi khổ không thấy được mới là nguyên nhân chính dẫn đến điều này.

Tại sao họ khổ, khổ bắt nguồn từ tâm trí bạn, cụ thể hơn chính là sự thiên vị hoặc thiên kiến khi nhìn nhận một sự việc, hiện tượng. Tại sao họ cảm thấy rất đau khổ khi cha/mẹ, ông/bà, vợ/con của mình "khổ", nhưng nếu người khổ ấy là một người xa lạ, thậm chí ở một đất nước xa xôi hơn thì điều đó không mấy tác động. Hoặc đơn cử ví dụ đơn giản hơn như một cơn đau diễn ra. Việc bạn nhìn thấy một người thân thiết phải chịu đau đớn, so với việc chính bạn chịu đau đớn, thì cái đau diễn ra trong chính bạn sẽ lớn hơn nhiều, và chúng ta thường có xu hướng khuých đại nó, làm cho nó đau hơn mức bình thường.

Điều này cho thấy, phạm vi của kết nối tác động trực tiếp đến mức độ của nổi khổ. Càng gần thì càng khổ. Tuy nhiên điều này lại càng khẳng định sự hạn hẹp của tâm trí, nó bị bó buộc trong vòng tròn kết nối hữu hình, mà quên mất rằng, vì sự luân hồi, mà vòng kết nối này lớn hơn bạn tưởng tượng rất nhiều. Thậm chí tất cả đều là một.

Điều tiếp theo dẫn đến nỗi khổ, chính là tư duy "của tôi", ngay cả tâm trí bạn cũng vậy, bạn cảm thấy đau khổ vì mọi thứ theo định nghĩa là "của bạn" không còn là "của bạn" nữa thì sao. Vậy nó có thật sự vốn là của bạn hay chỉ là một sự vay mượn để khoả lấp tâm trí hay đòi hỏi của chính mình.

Sign up for free to join this conversation on GitHub. Already have an account? Sign in to comment